Thứ Năm, 10 tháng 2, 2011

Fic chém gió - Chương 6


 Chương 6



           Tất cả mọi con mắt đều dồn về phía 2 người *cảnh tượng hay ho không xem quá uổng phí* ^^ Thời gian như tạm ngưng ngay lúc môi Rùa chạm vào môi anh chàng điển trai YunHo ~~ thật là tuyệt vời khi chỉ vì một cú ngã mà khiến 2 con người này bay lên tận trời xanh ^^
*thui xuống mau nào s Rùa ui ko khéo hồn lìa khỏi xác lun là die ak*
Sau khi nhận biết được sự việc đang diễn ra cô chị Rùa bèn đứng phắt dậy, miệng ấp úng :
-         Yun………Yun……YunHo……op……op…pa…e…e…e  xin…… lỗi~~~~~~
Rồi chạy đi mất dạng. Anh chàng YunHo sau đó vẫn cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ *mặt ko ai ngu bằng keke ^^* khiến mọi người ko nhịn nổi đành phá lên cười, anh chàng mặt đỏ tía tai bèn thụi mấy thằng e một trận.
         Trong khi đó, 2 con người Meo và Cáo lại đang bàn tính chuyện j` đó mà chỉ 2 cô mới hiểu. Mặc xác mấy con người hâm dở đó 2 người bắt đầu tiến hành kế hoạch đã định trước:
-         Meo : Kế hoạch A
-         Cáo : OK
-         Meo và Cáo cùng hô to : HÀNH ĐỘNG!!!!!!!!
        Nói rồi mỗi người một hướng, đi thẳng.

♥♥♥♥♥

        Mèo vừa đi vừa nhẩm nhớ “bãi biển…OK…bàn ghế…OK…nến…OK…hoa ly…OK…dừa tình yêu…OK… uhmmmmmm còn j` nữa nhỉ??????” Đang suy nghĩ thì cô bắt gặp tiệm bánh ngọt, cô thầm nghĩ “trùi ui đúng thứ ta cần keke ^^” rùi nhanh chân vô trong tiệm. Đang quay cuồng giữa đủ thứ bánh kem miền nhiệt đới mới lạ, bất chợt cô nhìn thấy cái bánh mà cả cô lẫn Rim đều chết mê chết mệt vì nó
“Woa woa woa đúng thứ Rim thích rùi đây, bảo đảm đây là hương liệu chính cho “bùa yêu” ^^ lụm Harry Potter ùi >,<”
-         Tôi lấy cái bánh này!!!!
 “HẢ??????????? Tên nào to gan dám phá hỏng ý tưởng tuyệt vời của ta???????????????”
Meo quay sang xem là tên trời đánh nào thì hóa ra là anh chàng ChangMin-bồ cũ bà chị Lu của cô (gọi vậy vì sau phi vụ bánh ngộ độc khiến Rùa phải vô bệnh viện, 2 anh chị cãi nhau rùi chả ai thèm  ngó ngàng j` đến ai, mà cũng chính tên này làm bà chị Lu khóc than mấy ngày mấy đêm).
Anh chàng toét miệng cười với ông chủ quầy :
-         Cho tôi lấy cái bánh này.
Không thể để 1% yếu tố cản trở bất ngờ này làm ảnh hưởng đến kế hoạch tuyệt vời giữa cô, Cáo và Chunnie oppa, cô bèn phải sử dụng chiêu “thỏ con” hay nói trắng ra là điệu chảy nước mà cô chúa ghét.
-          ChangMin oppa~~~~~~~ *ko quên đôi mắt chớp chớp*
-         Ah~ Meo hả e ^.^ E cũng đi mua đồ ăn hả? A thì đói quá trời lun nè >.<
Meo nghĩ thầm “Xi````````` lúc nào mà ô chả như chết đói đến nơi” nhưng vẫn ngọt xớt :
-         Oppa ah~~~ cái bánh đó là e định lấy trước ak, e rất rất rất cần cái bánh đó, hum nay là sinh nhật bạn thân e, mà cô ấy rất thix loại bánh này, a nhường nó cho e nha! nha~~~~~~ ChangMin oppa~~oppa đẹp trai nhất, hào phóng nhất, galang nhất DBSK mà ~~~ đi nha! ChangMin oppa~~~~~~
Tưởng đâu thành công Meo ko quên chớp chớp đôi mắt cộng thêm nụ cười tươi tắn nhất nhưng ai dè lão quay ngoắt 180 độ :
-         Ko được đâu. Cái bánh đó anh thix lắm, đi mãi mới tìm được ak, ở thành phố hiếm loại bánh này lắm, em chọn cái khác đi, anh sẽ trả tiền, bất cứ cái nào cũng được trừ cái này nha, NÓ LÀ CỦA ANH.
Cái kiểu nhấn mạnh câu cuối là Meo đủ hiểu ô này quyết không chịu nhường cho mình đây, cái tuyên ngôn “ Thức ăn là sống còn” của lão bây giờ Meo mới thấm thía. Biết là chiêu này ko xi nhê với lão tham ăn này Meo đành xài hạ sách thui kekeke ^^
-         AH~~~~~~~~~~ ở đó có bán đùi gà chiên khổng lồ kìa, woa trông ngon quá xá lun~~~~~~ phải ra mua mau kẻo hết!!!!!!
Nghe đến “gà chiên” anh chàng bèn quên luôn món bánh đang tranh giành với Meo mà quay ra phía tay Meo chỉ  (ở đó cũng đang có một đám đông bu kín quanh một cửa hàng, chả bít là có cái j` nhưng Meo chắc chắn là lừa được cái lão háu ăn này ^^ ).
-         Tiền cho cái bánh này, ko cần thối lại nha chú ^^
Nói rồi 3 chân 4 cẳng ôm cái bánh vọt lẹ. Khi anh chàng bít mình bị lừa thì cái bánh và Meo đã biến mất rùi kakaka ^^
-         Ủa cái bánh mới đây đâu rồi??????
-         Cô đi cùng cậu trả tiền rồi mang đi rồi. Cô ấy còn ko lấy tiền thối nữa, cậu có muốn mua j` ko??
-         TRỜI ƠI CÁI BÁNH CỦA TÔI!!!!!!!!!! Đúng là đồ MÈO!!!!!! TRẢ BÁNH LẠI CHO ANHHHHHHHHHH
*Vô ích thui cưng, e mang cái bánh đi xa lém ùi ^^ Mèo mà, ai nhanh bằng ta kaka >o<*
Sau khi thấy đủ an toàn Meo bèn dừng lại, tính toán xem còn thiếu cái j` ko, sau đó mua thêm vài thứ rồi đến Hòn Cánh Buồm, một hòn đảo đẹp của Vịnh Hạ Long mà cô đã bao trọn  gói.
<<aiga tijalan gsue leueyo
Baboga tenpyo jengdo aibelyeyo
Jeiba lnaigei manuseyo
Oh~she~~~she~~~~~~>>
-         Hey Cáo! Meo nghe đây ^^
-         Phía Meo lo xong chưa đóa?
-         Uki rùi ^^ tuy gặp chút khó khăn ngoài dự đoán nhưng mà đã giải quyết xong. Còn phía Cáo sao?
-         Hoàn thành xuất sắc!!!!
-         Vậy 1h nữa gặp ở chỗ hẹn nha!!!!
-         OK~baby~

♥♥♥♥♥

     Rim vừa đi vừa làu bàu : “ Mấy cái cô này tự dưng lại dở hơi thế ko biết, trời thì nóng mà bắt người ta đi tới đi lui hoài, thiệt tình! Cái bà Cáo này kỳ ghê hông, lôi người ta đi mua đồ, bắt người ta mặc hết bộ này đến bộ khác, xong để lại mỗi lời nhắn rùi biến mất dạng. Lại được cả cái bà Meo vào hùa, lát mà gặp tôi xử các người (O______o)”
Rim mặc chiếc váy màu xanh nước biển, bước đi thanh thoát, làn tóc bay nhẹ trong gió, trông cô còn đẹp hơn cả làn nước biển ngoài kia vẫy gọi. Chả trách sao a Chun sau khi nhìn thấy cô thì chết mê chết mệt, chả còn biết đến “Gió xuân” là ai. Mặc đẹp như vậy coi như Cáo đã hoàn thành nhiệm vụ khi khiến cô nàng xinh đẹp nhưng lười ra ngoài như Rim đến chỗ hẹn chỉ bằng một mẩu giấy để lại ở quầy thanh toán kèm dòng tái bút của Meo :  “Gặp cô tại Hòn Cánh Buồm. Không đến coi như mất hết tình chị em lâu nay.
PS : Cô mà ko đến gặp tôi vs Cáo thì ko còn cơ hội nào thấy chúng tôi nữa đâu. < Meo >”
     Vậy đó, để lại mỗi tờ giấy rùi biến mất, cứ làm như ngày tận thế ko bằng. Rim sải bước đi trên bãi biển, đôi mắt cô chăm chú tìm 2 người bạn của mình. Ánh mắt đó bất chợt bắt gặp một khung cảnh đẹp lãng mạn. Hoàng hôn đang bắt đầu bao phủ mặt biển, những cánh thuyền buồm trắng muốt đậu ngoài khơi xa, ánh nắng chiều nhảy nhót khúc ca cuối ngày, trên bờ biển là một chiếc bàn trạm khắc tinh tế, trên mặt bàn bày biện hết sức đẹp mắt. Khung cảnh này thừa sức đánh gục trái tim hàng nghìn cô gái chứ ko chỉ mình Rim. Có lẽ cái duy nhất thiếu chính là bạch mã hoàng tử của cô.
-         Anh có thể mời e cùng thưởng thức cảnh đẹp này không???
Đang mải miên man với khung cảnh đầy mơ mộng, Rim như bừng tỉnh bởi câu nói phát ra sau cô. Thì ra đó là anh chàng mà cô gặp ở bệnh viện – YooChun, cô đã nghe Cáo và Meo ca tụng anh chàng này đến nhức đầu sau khi Rùa ra viện nhưng bây giờ cô mới thật sự thấy hết được vẻ đẹp của a, cô đồng ý mà chẳng biết là mình có nói không, 2 người cùng thưởng thức cảnh đẹp và ăn uống rất vui vẻ. Sau đó YooChun đưa Rim đến một căn phòng nhỏ bên bờ biển, căn phòng sơn trắng với những chiếc cửa sổ có họa tiết trang trí nổi, giữa căn phòng là một cây đàn piano…
-         Anh mới viết một bài hát, e có muốn nghe ko??? Bài hát     này rất đặc biệt, a đã viết nó khi nghĩ đến một người, bằng tất cả  trái tim a, a ko biết người đó có chấp nhận hay ko, a muốn một ai đó cho cảm tưởng trước khi gửi đến người đó, e sẽ giúp a chứ?? ^^
Rim nhìn a, khẽ gật đầu. YooChun ngồi xuống bên cây đàn, nhẹ nhàng lướt ngón tay trên các phím, a nhìn thẳng vào Rim, giọng ca của a trầm ấm, tiếng hát đó như đang đi vào trái tim cô.
“ Khi a nhìn thấy e, a biết e chính là định mệnh của a
A biết rằng mình sẽ không cần bất cứ thứ gì nữa
Chỉ cần e, nụ cười của e, ánh mắt trong sáng của e, tâm hồn e
Tất cả mọi thứ thuộc về e đều hấp dẫn a như một thứ bùa mê
A yêu e hơn bất cứ thứ gì, yêu e, luôn yêu e và mãi mãi yêu e
E sẽ chấp nhận a chứ??? Tình yêu của a????????”
Bản nhạc kết thúc, YooChun tiến lại gần cô :
-         Bản nhạc đó dành cho e, trái tim này cũng là của e, hãy làm bạn gái a nhé???
Rim không biết nói j` lúc này, trái tim cô cũng hiểu rằng đây chính là người đàn ông mà cô chờ đợi bấy lâu nay. Cô nhìn a, nở nụ cười rồi hôn lên môi a, đó chính là câu trả lời ngọt ngào nhất cô muốn dành cho a.
* chết mất, ta ko tin là mình viết ra thế này nữa ah~~~~~ *

***

       Yeah~~~~~~~~~ Meo và Cáo vui mừng khi kế hoạch hoàn thành một cách xuất sắc.
-         Biết ngay mà keke bà Rim có cứng mấy thì cũng mềm nhũn ra thui ^^
-         Mà Meo kiếm được chỗ này công nhận tài ghê, lại còn món mà bà Rim khoái nhất nữa chứ, có món đó bảo đảm Chunnie oppa nói j` bả cũng thấy ngọt như đường kakaka.
-         Chuyện, người ta mất bao công sức đi tìm rùi còn nghĩ cách cướp được từ tay ô Min háu ăn nhà hàng xóm á…
Meo chưa nói hết câu thì bất thình lình một giọng nói hết sức đáng sợ cất lên khiến Meo vs Cáo phải nhảy lui mấy bước.
-         Ai…là…người…háu…ăn…vậy…ta????????
-         Ý~ hihi ChangMin oppa ah~ đừng giận mà, cũng vì hạnh phúc của YooChun oppa và Rim bạn thân của e nên e mới làm vậy thui mà. Phải ko Cáo?
Meo quay sang tìm trợ giúp của Cáo nhưng Cáo đã chạy đi từ hồi nào *gru nhớ đấy, đúng là cái đồ ranh như cáo, thấy chị em gặp nạn thì biến*
-         Không biết! chả a cái bánh đây, dám lừa a hả??????
-         Oppa nhìn kìa, đâu phải e mua cho mình đâu, e mua để giúp họ mà. *mắt rơm rớm*
-         Được rùi, tha e vụ cái bánh, nhưng còn vụ gà chiên khổng lồ……mau đi mua cho anh đi!!!!!!
“Hức lần này chết chắc rùi, cái đó mình bịa ra mà, bây giờ kiếm đâu ra cái đùi gà khổng lồ cho ô ý bây giờ hixhix” Meo vừa lững thững đi vừa lẩm nhẩm.
-         Anh đi ngay sau e đó, đừng hòng chạy nữa nhé!
-         Oppa~ ah~ e cũng không nhớ quán đó nằm ở đâu nữa, mình cứ đi dọc hội chợ đồ ăn thế giới tìm nha!!
-         Uhm` thui cũng được ^^
“ Hức TT.TT mong lão ăn nhìu rùi quên cái thứ gà chết tiệt đó đi”.
Vậy là Meo cùng ChangMin đi khắp khu hội chợ, vừa chơi vừa mua đồ ăn. *đúng là có cãi nhau thì mới thân nhau ha ^^ *
-         Ah~~~ hết ăn nổi nữa rồi!!!!!!!
      Sau khi đi gần nửa ngày trong khu đồ ăn, ChangMin mới chịu dừng lại nghỉ chân, anh chàng thả phịch người thoải mái xuống bờ cát, trong khi đó Meo đi theo sau trông không khác tên tù nhân bị đi  đày qua sa mạc
-         Còn e thì đến nhẵn túi rồi đây này hức hức TT.TT
-         E nói j` cơ?
-         Dạ không, e nói nhìu đồ ăn ngon quá phải ko a. <xì ô ăn đến sập tiệm người ta mới thấy no, đúng là thùng ko đáy, thảo nào hùi trước thấy pà Lu 24/24 ôm cái bếp>
-         Uh` chưa bao giờ ăn nhìu đồ ăn ngon thế, ah` cái này cho e này.
ChangMin đưa ra cho Meo thanh chocolate *đây chính xác là thứ làm 2 con mắt mèo đó sáng như kim cương*. Cầm thanh chocolate mà như vớ được vàng, lần đầu tiên Meo cười vui vẻ như thế sau khi cả ngày bị hành xác đi tới đi lui mua đồ ăn cho lão.
-         Oppa~~~~~~~~~~~
-         Cảm động vậy sao???có j` đâu thanh chocolate thui mà ^^, a thấy e cứ nhìn hoài quầy chocolate nên bí mật mua nó đấy, cảm ơn e chịu đi với a lâu vậy, đến mấy ô ở nhà cũng chả bao giờ đi ăn nổi vs a đến cuối, chỉ được lát là tìm cách chuồn ngay ak` ^^
Tuy ngoài thì luôn tỏ vẻ khinh khinh lại hay nói những câu khiến người khác khó chịu hay có chút cay độc nhưng a luôn có một trái tim ấm áp như thế, điều đó là điều Meo yêu ở a nhất, thật là dễ thương chết đi được ý >o<
-         Ah~ đĩa bay kìa!!!!!!!!!!!
-         Đâu cơ???
ChangMin nhìn ngay theo tay Meo chỉ * đúng là chả bít khôn đâu, dễ bị lừa thấy ớn lun *. Lợi dụng lúc đó Meo hôn nhẹ lên má a rồi chạy thật nhanh, vừa chạy vừa ngoái lại vẫy vẫy tay : “ Cảm ơn a về thanh chocolate nhé!!!!!!!!!!” ^________^
( ui sao nó không là sự thật đi nhỉ TT.TT )

♥♥♥♥♥

       Trong khi mấy cô e nô đùa vui vẻ thì cô chị cả Lu lại ngồi tư lự bên bờ biển, cô đã mong khi đến đây sẽ làm lành với ChangMin nhưng lại chẳng thấy a đâu, buồn rầu cô bèn ngồi ngắm sóng biển tạt vô bờ rồi lại ra xa. Giật mình khi có thứ j` đó mát lạnh áp vào má, cô nhìn sang thì ra đó là JaeJoong.
-         E uống chứ?? Nó tốt cho da lắm đấy!
-         E cám ơn.
Lu nhận lon nước cam ép từ JaeJoong, a ấy thật sự có trái tm ấm áp, đây là cảm nhận đầu tiên từ lần đầu tiên gặp mặt nhầm lẫn đó. JaeJoong nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cô Lu, cùng cô nhìn xa xăm mà không nói j`, có lẽ a cũng hiểu tâm trạng của cô bây giờ.
-         E……
-         E ……
-         E nói trước đi ^^
-         Uhm` JaeJoong ah` có phải e là cô gái ngốc nghếch ko? Đến một món ăn mà cũng ko nấu cho nên hồn, e đáng bị mắng phải không??
-         Ah` về vụ món bánh đó a cũng có nghe JunSu kể qua, thật ra a nghĩ e thật sự ngốc…
-         Vâng!!! E là một con ngốc! e biết mà.
 *JaeJoong chỉ nhìn cô cười, nụ cười của a thật ấm áp, có lẽ nó còn ấm hơn cả ánh mặt trời kia nữa*
-         A chưa nói xong mà, a nghĩ e thật ngốc khi chỉ vì làm hỏng một món bánh mà phải ngồi đây buồn rầu, còn rất nhiều cơ hội mà, bãi biển này thật sự rất đẹp, a ko nghĩ là 1 cô gái thông minh như e lại bỏ lỡ.
Nói xong a đứng dậy, chìa bàn tay về phía Lu và chờ đợi, vẫn nụ cười ấm áp, tỏa sức hút đó, Lu ko thể nào cưỡng lại được nữa, cô bèn cùng a đi dạo quanh bờ biển. Bất chợt JaeJoong cúi xuống, a nhặt một vật j` đó sau đó đưa cho Lu xem
-         Sò bảy sắc!! e xem có đẹp ko??? Nếu e tìm được tất cả 7 cái sau đó xâu thành một chiếc vòng và đeo nó lên tay, nó sẽ thực hiện 1 điều ước cho e. Có muốn làm ko???
-         Thật vậy sao???
-         Đúng mà, mau lại đây tìm nào ^^
2 người cùng nhau tìm vỏ sò trong cát, vừa tìm vừa cười đùa rất vui vẻ. Lu có lẽ không biết rằng, khi ở bên JaeJoong cô đã thật sự, thật sự rất hạnh phúc.  ^^ * S Lu ak` hạnh phúc lắm đúng ko s keke *
    - Nhìn này!!! A tìm được 4 cái rồi ^^
    - Vậy sao? Vậy là đủ rồi!!!!!! (Lu reo lên mừng rỡ) E có 3 cái >.<
JaeJoong chạy đến bên cô, xòe 4 chiếc mà a tìm được cho cô xem. A kêu Lu đưa tất cả vỏ sò cho a rồi lấy dây xâu chúng lại với nhau. Sau đó nhẹ nhàng a cầm lấy tay cô và đeo chiếc vòng vào. Trước sự dìu dàng của JaeJoong, trái tim nhỏ bé của cô đập mạnh hơn bình thường, đôi má ửng hồng, nhìn a cô đã thật sự thấy tiếc khi trước nay chưa lần nào để ý đến a.
-         Được rồi. E ước điều j` đi ^^
-         A làm vòng cho e, a thay e ước điều j` đó đi.
Cô bẽn lẽn nói nhỏ, cô nhìn a như chờ đợi điều j` và cô nhận ra, rằng thứ mà mình chờ chính là nụ cười của a, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời. JaeJoong nhìn Lu
-         Anh mong rằng e sẽ mãi mãi cười nụ cười hạnh phúc như lúc này ^^ Nụ cười của e rất đẹp, e có biết không???
Lu nhìn vào mắt JaeJoong, cô chỉ biết nhìn a, đôi mắt đó như có một sức hút mãnh liệt đối với cô. Rồi điều tất nhiên phải đến đã diễn ra khiến trái tim cô chị Lu thay đổi. JaeJoong hôn lên môi cô, một cái hôn nhẹ nhưng ngọt ngào (chắc chắn là vậy rùi s Lu nhỉ, ngọt gấp trăm lần mật vs đường cộng lại ý chứ keke).

♥♥♥♥♥

       Vậy là chuyến đi biển kết thúc với những cảm xúc lâng lâng hạnh phúc, mặt cô nào cô nấy mơ mơ màng màng khiến thằng e Kun chả hiểu nổi mấy cô chị của mình nữa. Cuộc sống bình thường lại trở về trong ngôi nhà nhỏ, nhưng rõ ràng là cái nhà bây giờ thành màu hồng rồi!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Thui s Milk vít rì thì vít típ đi nha, đoạn kết nằm cả ở tay s, mong là nó có hậu nha ^^ “cầu xin s lun đóa, PLEASE~~~~~~~”

1 nhận xét:

  1. Có hậu ư ho ho ho ho MiLk ta mà viết thì.... ho ho ho cầu xin ko có hiệu lực ^^ Hối lộ thì may ra... ka ka ka *hum nay hơi phởn =))*

    Trả lờiXóa